Ban nhạc rock Led Zeppelin đã giành chiến thắng vụ kiện bản quyền bài hát “Stairway to Heaven”. Thẩm phán tuyên bố rằng họ sở hữu bản quyền ca khúc này.
Tòa phúc thẩm số 9 phán quyết “Stairway to Heaven” không sao chép bài hát “Taurus” của ban nhạc rock Spirit.
Đơn kiện ban đầu được đệ trình vào năm 2014. Nguyên đơn cho rằng “Stairway to Heaven” đã vi phạm bản quyền của bài hát “Taurus”.
Randy Wolfe, nghệ sĩ guitar của Spirit và là tác giả của bài hát “Taurus”. Ông qua đời vào năm 1997 và không dính líu gì đến vụ kiện. Đơn kiện ban đầu được đệ trình bởi nhà báo Michael Skidmore, người đại diện cho Randy Wolfe. Skidmore trở thành người đồng ủy thác vào năm 2006.
Bồi thẩm đoàn đã ra phán quyết chống lại Skidmore vào năm 2016. Nhưng vụ kiện đã được khởi xướng lại vào năm 2018 bởi hội đồng gồm ba thẩm phán. Cụ thể, họ đã yêu cầu một phiên xét xử mới. Hội đồng đã phán quyết rằng Thẩm phán Gary Klausner đã đưa ra quyết định sai. Led Zeppelin đã kháng cáo quyết định đó. Ban nhạc yêu cầu hội đồng thẩm phán lớn hơn để bắt đầu lại vụ kiện. Yêu cầu đó đã được chấp thuận; và một hội đồng gồm 11 thẩm phán đã xem xét đơn kháng cáo vào tháng 9 năm 2019.
Thẩm phán Margaret McKeown viết trong quyết định dài 73 trang tại tòa án: “Quá trình xét xử và kháng cáo đã kéo dài quá trình bảo vệ bản quyền bài hát Stairway to Heaven.
Đạo luật bản quyền
Trong phiên tòa, Malofiy yêu cầu phát bản ghi âm của 2 bài hát “Taurus” và “Stairway to Heaven” cho bồi thẩm đoàn, nhưng bị Klausner từ chối. Malofiy lập luận rằng tác phẩm có bản quyền của Taurus; nên bao gồm cả bản ghi âm của bài hát chứ không chỉ bản nhạc.
Bản quyền bài hát “Taurus” theo Đạo luật bản quyền năm 1909, chỉ bao gồm bản nhạc, không cần bản ghi âm, và không được bảo hộ cho đến năm 1972. Bài hát “Taurus” được đăng ký bản quyền vào năm 1967. Bản sao bài hát này được sử dụng để đăng ký thành một bản nhạc.
Điều 9 tái khẳng định rằng đạo luật năm 1909 kiểm soát việc đăng ký bản quyền cho “Taurus”. Điều này cũng khẳng định Klausner đã đúng khi không cho phép bồi thẩm đoàn nghe bản ghi âm bài hát “Taurus” tại phiên tòa ban đầu.
Đạo luật bản quyền năm 1976 đã thay đổi mạnh mẽ các yêu cầu về bản quyền, cho phép phân phối công khai bản ghi âm đủ điều kiện là một tác phẩm âm nhạc. Điều này cho phép các nghệ sĩ gửi bản ghi âm như một bản sao lưu ký; nhưng nó chỉ phát huy tác dụng sau khi đạo luật bản quyền có hiệu lực vào năm 1978.
Quy tắc tỷ lệ nghịch
Trong đơn kháng cáo của mình, Malofiy khẳng định Klausner đã sai lầm; khi không hướng dẫn bồi thẩm đoàn sử dụng “quy tắc tỷ lệ nghịch”. Quy tắc gây tranh cãi mà Tòa án số 9 sử dụng để xét xử các vụ kiện bản quyền kể từ năm 1977.
Quy tắc tỷ lệ nghịch có hiệu lực nếu một bên chứng minh được rằng; bên vi phạm có khả năng tiếp cận tác phẩm của nguyên đơn ở mức độ cao. Nếu mức độ tiếp cận cao được xác định. Tiêu chuẩn kiểm chứng thấp sẽ được sử dụng; để xác định xem các bài hát có giống nhau hay không.
Vụ kiện cho rằng các thành viên của Led Zeppelin đã nghe các bài hát của Spirit; khi họ đi lưu diễn cùng nhau vào cuối những năm 1960. Tuy nhiên, nghệ sĩ guitar Jimmy Page của Led Zeppelin khẳng định chưa bao giờ xem ban nhạc Spirit biểu diễn.
Những thay đổi
Hiện nay, ai cũng có thể dễ dàng tiếp cận các tác phẩm âm nhạc trực tuyến. Tòa án lưu ý rằng khái niệm “tiếp cận” đã trở nên “ngày càng không còn giá trị trong thế giới được kết nối kỹ thuật số của chúng ta.”
Phán quyết của Tòa án số 9 khẳng định quyết định của Klausner. Không hướng dẫn bồi thẩm đoàn sử dụng quy tắc tỷ lệ nghịch là đúng. Nhưng tòa án cũng đã bác bỏ hoàn toàn quy tắc tỷ lệ nghịch đối với Tòa án số 9. Tòa cho rằng quy tắc này “không nằm trong quy chế bản quyền; không logic và không chắc chắn với tòa án và các bên.”
“Mặc dù chúng tôi thận trọng trong việc sửa đổi tiền lệ (việc chúng tôi nên làm). Nhưng hàng loạt các vấn đề và mâu thuẫn trong việc áp dụng quy tắc tỷ lệ nghịch đã thúc đẩy chúng tôi bãi bỏ quy tắc”. “Việc đã tiếp cận tác phẩm không phủ nhận yêu cầu nguyên đơn. Họ vẫn phải chứng minh rằng bị đơn đã thực sự sao chép tác phẩm. Bằng cách bác bỏ quy tắc tỷ lệ nghịch; chúng tôi không cho rằng việc đã tiếp cận tác phẩm không thể coi là bằng chứng về việc sao chép trong mọi trường hợp thực tế. Việc đã tiếp cận tác phẩm không thể chứng minh sự giống nhau của 2 tác phẩm. “
Việc sử dụng quy tắc sẽ ảnh hưởng đến ngành công nghiệp âm nhạc
Phán quyết này không chỉ mang lại lợi ích cho Led Zeppelin. Mà còn có lợi cho ngành công nghiệp âm nhạc.
Trong những năm qua, ngành công nghiệp âm nhạc đã chứng kiến một số trường hợp vi phạm bản quyền; trong đó quy tắc tỷ lệ nghịch gây tranh cãi đã tạo ra gánh nặng về bằng chứng cho việc xác định vi phạm bản quyền.
Năm 2015, Pharrell và Thicke đã phải bồi thường hơn 7 triệu triệu đô la vì vi phạm bản quyền. Vụ án này xảy ra vì các bồi thẩm viên phát hiện ra rằng ca khúc “Blurred Lines” của họ vi phạm quyền tác giả ca khúc “Got to Give It Up” của Marvin Gaye.
Theo quyết định ban đầu được đưa ra bởi Tòa án số 9. Tòa án sử dụng quy tắc tỷ lệ nghịch nhưng sau đó đã loại bỏ tất cả và đề cập đến việc này trong quyết định sửa đổi.
Với quyết định của tòa án nhằm bác bỏ quy tắc tỷ lệ nghịch. Quy tắc này có thể không còn được sử dụng trong các vụ kiện vi phạm bản quyền.
–Scottie-