Hạn chế của luật điện ảnh – Theo Cục Phát thanh Truyền hình và Thông tin điện tử, Bộ Thông tin và Truyền thông, loại hình dịch vụ OTT ti-vi do họ quản lý chỉ là một trong số rất nhiều loại hình dịch vụ sử dụng mạng internet để cung cấp các sản phẩm tới khán giả.

Sửa đổi luật điện ảnh để ngăn chặn những hành vi vi phạm bản quyền phim trên mạng hiện nay.

Thực trạng đáng báo động

Thực tế, trên mạng internet hiện tại vẫn đang tồn tại nhiều trang web, ứng dụng cung cấp, chia sẻ phim (bao gồm cả miễn phí và thu phí từ khán giả với các hoạt động như cho thuê phim hay cho mua phim), nhưng các trang web và ứng dụng này không được có thẩm quyền để quản lý các nội dung điện ảnh hay được cấp giấy phép phát hành phim. Do đó, xuất hiện nhiều sản phẩm có chứa những nội dung chưa phù hợp với thuần phong mỹ tục, hay thậm chí có những nội dung vi phạm pháp luật; cũng như việc nhiều trang web và ững dụng cung cấp phim không có bản quyền…
Để quản lý hiệu quả các loại hình dịch vụ cung cấp phim điện ảnh trên, Bộ Thông tin và Truyền thông đang đề xuất sửa đổi Luật Điện ảnh một cách toàn diện.

Giải pháp khắc phục hạn chế của luật điện ảnh

Theo chủ trương quản lý thông tin trên hạ tầng mạng đã được quy định tại Nghị định 72/2013/NĐ-CP và cả Nghị định sửa đổi Nghị định 72/2013 đang được xây dựng, Luật Điện ảnh (sửa đổi) cần phải thống nhất được việc phát hành, phổ biến phim trên mạng internet và là dịch vụ ứng dụng chuyên ngành thuộc lĩnh vực điện ảnh, thuộc chức năng quản lý nhà nước của Bộ Văn hóa – Thể thao và Du lịch.

Theo các báo cáo kiến nghị Quốc hội, Chính phủ liên quan đến chính sách, Bộ Thông tin và Truyền thông chia sẻ, hiện tại, lĩnh vực quản lý thông tin, dịch vụ của phần lớn các bộ, ngành gần như đều được cung cấp trên mạng với các ứng dụng trực tuyến. Vì vậy, việc quản lý các hoạt động cung cấp, sử dụng thông tin, dịch vụ trên mạng internet có liên quan đến nhiều bộ, ngành.

Do đó, với mục đích tăng tính hiệu quả của hoạt động quản lý nội dung, dịch vụ trên mạng, cần có sự hợp tác toàn diện giữa các bộ, ngành có liên quan. Bên cạnh đó, cũng cần có sự phân chia trách nhiệm cụ thể giữa các bộ, ngành để từng bộ, ngành có thể chủ động trong quá trình quản lý. Từ đó quản lý tốt lĩnh vực thuộc trách nhiệm của họ trên môi trường mạng.

Yêu cầu sử đổi luật điện ảnh

Theo Bộ Thông tin và Truyền thông, quản lý về phim là quản lý về nội dung phim, việc quản lý nội dung này phải được thực hiện toàn diện về cách thức quản lý. Vì việc phát sóng phim điện ảnh trên các kênh truyền hình, tại rạp chiếu phim hay cung cấp phim trên mạng internet chỉ là phương thức để cung cấp bộ phim đó đến khán giả.​

Đồng tình với quan điểm nêu trên, Bộ Thộng tin và Truyền thông đã đề nghị sửa đổi Luật Điện ảnh về phổ biến phim trên internet, trên dịch vụ phát thanh, truyền hình trên mạng internet theo các hướng sau:

Thứ nhất: Thống nhất quản lý theo một tiêu chí chung, không phân biệt nội dung phim được chiếu ngoài rạp, chiếu trên truyền hình và chiếu trên mạng internet. Theo đó cần quy định chi tiết nhất có thể về các nội dung bị cấm trên phim; nội dung bị hạn chế … Về đầu mối quản lý nội dung phim theo pháp luật về điện ảnh nên tập trung về Bộ Văn hóa – Thể thao và Du lịch.

Thứ hai: Đối với phim phổ biến trên mạng internet, trên dịch vụ OTT TV phải được cơ quan quản lý nhà nước có thẩm quyền về điện ảnh cấp giấy phép phổ biến. Hoặc phải được cơ quan báo chí có giấy phép hoạt động phát thanh, truyền hình biên tập, quyết định phát sóng, phổ biến.

Thứ ba: Cần có các quy định về cảnh báo rõ ràng cho người xem về những nội dung có thể không phù hợp, nguy hiểm, … và gỡ bỏ nội dung vi phạm khi có yêu cầu; đơn vị cung cấp buộc phải cung cấp công cụ để người xem có thể phản ánh về nội dung vi phạm, không phù hợp thuần phong mỹ tục Việt Nam.​