Chỉ vài tuần trước khi phần hai của bộ phim hài kịch đen ăn khách The Hangover đến với khán giả đại chúng. Nghệ sĩ xăm hình S. Victor Whitmill đã đệ đơn kiện chống lại nhà sản xuất của bộ phim Warner Brothers. Whitmill cáo buộc rằng hình xăm trên khuôn mặt của nam diễn viên Ed Helms trong The Hangover II, hoàn toàn giống với hình xăm mà Whitmill thiết kế cho nhà vô địch quyền anh Mike Tyson. Whitmill cũng đã xin lệnh sơ bộ từ tòa án. Nếu được chấp thuận, lệnh này sẽ tạm dừng việc phát hành của bộ phim.

Stu thật sự xui xẻo khi hình xăm của anh gặp phải những vấn đề về bản quyền. Ảnh: pinterest

Diễn biến của vụ kiện

Khi tòa án đang xác định có nên ban hành lệnh cấm hay không. Thẩm phán đã xem xét khả năng thành công của vụ kiện tại phiên tòa. Đồng thời đánh giá những khó khăn sẽ xảy ra nếu lệnh này được ban hành. May mắn cho những người hâm mộ của loạt phim Hangover, Thẩm phán Catherine D. Perry, Thẩm phán Tòa án Quận Hoa Kỳ và là chủ tọa của vụ kiện bản quyền The Hangover II, đã từ chối đề nghị của Whitmill.

Thẩm phán Perry kết luận rằng những thiệt hại mà vụ kiện gây ra cho cả Warner Bros. Và các bên thứ ba là quá lớn. Vào thời điểm Whitmill xin lệnh cấm phát hành bộ phim. Warner Bros. đã chi gần 80 triệu đô la cho việc quảng bá bộ phim. Công ty này cũng đã phát hành poster của bộ phim tới hơn 3.700 rạp chiếu tại Hoa Kỳ. Nếu việc phát hành The Hangover II bị tạm dừng. Những rạp chiếu phim đang quảng bá và bán vé bộ phim sẽ đánh mất hàng triệu đô la. Hơn nữa, Warner Bros. có thể sẽ phải chịu thêm thiệt hại. Vì họ sẽ phải chịu các yêu cầu bồi thường thiệt hại từ hàng nghìn rạp chiếu phim trên khắp nước Mỹ.

Quan điểm của tòa án

Bất chấp quyết định của Thẩm phán Perry từ chối lệnh cấm. Warner Bros. cũng chẳng thể lạc quan về vụ kiện. Whitmill tiếp tục yêu cầu một lệnh cấm phát hành bộ phim vĩnh viễn vì hành động bị ông cáo buộc như “vi phạm bản quyền một cách trắng trợn”.

Nếu được chấp thuận, lệnh cấm mới này sẽ ngăn cản việc bộ phim được ra mắt với khán giả đại chúng. Bao gồm cả việc phát hành đĩa DVD. Thẩm phán Perry đã nêu rõ quan điểm của tòa án. Đồng thời cho phép tiếp tục việc khiếu nại vi phạm bản quyền. Điều này dẫn đến khả năng nhà sản xuất của bộ phim này có thể phải chịu trách nhiệm pháp lý về vi phạm bản quyền trong việc tái tạo hình xăm của Tyson mà không được sự cho phép hoặc đồng ý của Whitmill trước.

Căn cứ của nguyên đơn

Tuy nhiên, kết quả của vụ kiện này có thể không rõ ràng như ý kiến ​​của Thẩm phán Perry. Câu hỏi về quyền hạn của tác giả đối với tác phẩm nghệ thuật trên cơ thể của người khác là không rõ ràng. Từ trước đến nay, chỉ có một số vụ kiện về bản quyền liên quan đến hình xăm. Do đó, có rất ít tiền lệ pháp lý có thể được sử dụng để xác định kết quả của vụ kiện này. Tác phẩm nghệ thuật rõ ràng, ngay cả dưới dạng hình xăm, đều có thể được bảo vệ theo luật bản quyền.

Mặt khác, lập luận của Whitmill rằng anh ta sở hữu quyền đối với hình xăm trên cơ thể Tyson cũng khá hợp lý. Đầu tiên, Whitmill bị cáo buộc rằng Tyson đã ký vào thỏa thuận trước khi được xăm hình, trong đó chỉ ra rằng “tất cả các tác phẩm nghệ thuật, bản phác thảo và bản vẽ liên quan đến hình xăm của tôi và bất kỳ ảnh nào về hình xăm của tôi đều là tài sản của Paradox-Studio Dermagraphics [doanh nghiệp của Whitmill].” Hơn nữa, Whitmill đã cung cấp cho tòa án một bản sao đăng ký bản quyền của ông đối với hình xăm có hiệu lực từ ngày 19 tháng 4 năm 2011.

Quan điểm của bị đơn

Phía Warner Bros. thì cho rằng ngay cả khi Whitmill sở hữu bản quyền đối với hình xăm. Họ vẫn có quyền hợp pháp để sao chép hình xăm này trong The Hangover II. Vì học thuyết sử dụng hợp pháp tại Mỹ. Học thuyết sử dụng hợp pháp là ngoại lệ đối với các quyền được cấp bởi luật bản quyền. Cho phép sử dụng các tác phẩm nghệ thuật có bản quyền mà không cần xin phép tác giả. Học thuyết này đã được sử dụng cho các khiếu nại về vi phạm bản quyền trong nhiều vụ kiện. Warner Bros. cho rằng hình xăm trên mặt Helm trong The Hangover II được sử dụng để chế nhạo Tyson.

Để thực hiện thành công biện pháp bảo vệ sử dụng hợp lý. Tác phẩm phải đáp ứng đủ bốn yếu tố. Theo Văn phòng Bản quyền Hoa Kỳ, bốn yếu tố này bao gồm: “(1) Mục đích và đặc điểm của việc sử dụng. Bao gồm việc việc sử dụng đó mang tính chất thương mại hay là cho mục đích giáo dục phi lợi nhuận. (2) Bản chất của tác phẩm có bản quyền. (3 ) Số lượng và tính chất của phần được sử dụng liên quan đến toàn bộ tác phẩm có bản quyền. (4) Ảnh hưởng của việc sử dụng đối với thị trường tiềm năng hoặc giá trị của tác phẩm có bản quyền.”

Kết quả của vụ kiện

Thẩm phán Perry mô tả lập luận sử dụng hợp pháp của Warner Bros. là “ngớ ngẩn”. Bà nhận thấy rằng việc sử dụng “toàn bộ hình xăm ở dạng nguyên bản” là vi phạm bản quyền một cách trắng trợn. Vì vị thẩm phán Perry chỉ quyết định vấn đề liệu việc phát hành bộ phim có thể sẽ bị tạm dừng hay không. Nên ý kiến tại tòa án của bà không phải là phán quyết cuối cùng của vụ kiện. Thay vào đó, quyết định của bà như là một lời đồng thuận với yêu cầu của Whitmill về việc chống lại Warner Bros.

Tuy nhiên, trước khi vụ kiện có phán quyết cuối cùng. Warner Bros. và Whitmill đã “bắt tay” để kết thúc vụ kiện vi phạm bản quyền trong một phiên hòa giải. Việc phát hành của bộ phim The Hangover II không bị tạm dừng kéo theo sự vui mừng của những người hâm mộ “the Wolf Pack”. Hình xăm mang thương hiệu của Tyson cũng đã xuất hiện trên khuôn mặt của Helms trong tác phẩm điện ảnh này cùng với sự xuất hiện của chính tay đấm huyền thoại.

-Scottie-