Hệ thống luật sáng chế Hoa Kỳ ngày nay là kết quả của nhiều quyết định và phán quyết đã được hình thành qua lịch sử của hệ thống luật sáng chế. Một số quyết định không mang nhiều ý nghĩa; trong khi những quyết định khác lại có tác động lớn hơn và thay đổi luật về khả năng cấp bằng sáng chế cũng như nhận thức về bằng sáng chế.

Mỗi phán quyết đã thay đổi một số khía cạnh của luật sáng chế hoặc một vài khía cạnh khác. Trong khi một số phán quyết định hình luật về khả năng cấp bằng sáng chế cho sinh vật biến đổi gen; những phán quyết khác xác định lại các tiêu chí để xác định bằng sáng chế đủ điều kiện hay không. Một vài phán quyết khác lại đặt ra câu hỏi về khả năng cấp bằng sáng chế của các ý tưởng trừu tượng, hiện tượng tự nhiên và quy luật tự nhiên; một số khác lại định hình luật về khả năng cấp bằng sáng chế của các gen nhân tạo.

Những vụ kiện đáng chú ý

Một số quyết định đáng chú ý nhất trong danh sách này tập trung vào khả năng cấp bằng sáng chế của các sáng chế liên quan đến phần mềm, có thể là dưới dạng yêu cầu hoặc một bước trung gian trong quy trình hoặc cũng có thể là điều kiện của bằng sáng chế với đối tượng dạng phần mềm, ngay cả khi những yêu cầu này ban đầu là những ý tưởng trừu tượng.

Bên cạnh những vụ kiện trên, còn có một vài vụ kiện đáng chú ý khác trong lịch sử luật sáng chế của Hoa Kỳ, điều này là cơ sở cho các quyết định vô hiệu hóa bằng sáng chế, các vụ kiện lệnh cấm có thể được ban hành, sự khác biệt giữa việc sửa chữa và tái tạo lại một sản phầm được cấp bằng sáng chế hết hiệu lực và phạm vi của nó.

Chúng tôi sẽ thảo luận chi tiết về tất cả các vụ kiện này ở phía dưới, bạn có thể đọc và tìm hiểu mọi thứ bạn muốn biết. Nếu bạn quan tâm đến một phần cụ thể hoặc một vụ kiện cụ thể, bạn có thể chuyển đến vụ kiện đó bằng cách theo dõi mục lục dưới đây.

Các vụ kiện tranh chấp quyền liên quan đến bằng sáng chế

Mục lục

  • Diamond v. Chakrabarty (SCOTUS 1980)
  • Bilski v. Kappos (SCOTUS 2010)
  • O’Reilly v. Morse (SCOTUS 1854)
  • Lab Corp of America v. Metabolite Inc. (SCOTUS 2006)
  • Mayo Collaborative Services v. Prometheus Laboratories
  • Association for Molecular Pathology v. Myriad Genetics (SDNY 2010, Fed Cir 2012, SCOTUS 2013)
  • Diamond v. Diehr (SCOTUS 1981)
  • Alice v CLS Bank
  • Enfish, LLC v. Microsoft Corp.
  • Schillinger v. the United States, 155 U.S. 163 (1894)
  • Consolidated Electric Light Company v. Mckeesport Light Company
  • Aro Manufacturing Co. v. Convertible Top Replacement Co. (SCOTUS 1961)
  • EBay Inc. v. MercExchange, LLC (SCOTUS 2006)
  • Quanta Computer, Inc v. LG Electronics, Inc (SCOTUS 2008)

Diamond v. Chakrabarty (SCOTUS 1980)

Diamond v. Chakrabarty, 447 U.S. 303 (1980), là một vụ kiện được xét xử bởi Tòa án tối cao Hoa Kỳ, cơ quan này xử lý việc liệu các sinh vật biến đổi gen có thể được cấp bằng sáng chế hay không. Ananda Mohan Chakrabarty là một kỹ sư di truyền đang làm việc cho công ty General Electric. Ông đã tạo ra một loại vi khuẩn có nguồn gốc từ chi Pseudomonas – hiện nay được gọi là Pseudomonas putida. Vi khuẩn này có khả năng phân hủy dầu thô đã được đề nghị để xử lý dầu tràn.

Công ty General Electric. Ảnh: baomoi.com

Công ty General Electric sau đó đã nộp đơn xin cấp bằng sáng chế cho loại vi khuẩn này tại Văn phòng Sáng chế và Nhãn hiệu Mỹ (USPTO). Chakrabarty là người tạo ra sáng chế này, nhưng đơn đăng ký đã bị thẩm định viên từ chối. Lý do là, theo luật sáng chế vào thời điểm đó; các sinh vật sống không được coi là đối tượng có thể cấp bằng sáng chế theo Mục 101 của điều 35 U.S.C.

 Hội đồng kháng nghị và can thiệp bằng sáng chế đã đồng ý với quyết định ban đầu. Tuy nhiên, Tòa án Hải quan và hội đồng Kháng nghị Bằng sáng chế Hoa Kỳ đã phán quyết vụ việc có lợi cho Chakrabarty, họ giải thích rằng:

“ Việc các sinh vật sống không có ý nghĩa pháp lý đối với các mục đích của bằng sáng chế”

Đỉnh điểm của vụ tranh chấp

Sidney A. Diamond, Ủy viên ban Sáng chế và Nhãn hiệu; đã gửi kháng cáo lên Tòa án Tối cao để phản đối phán quyết. Vụ kiện đã diễn ra tại Tòa án tối cao Hoa Kỳ vào ngày 17 tháng 3 năm 1980; và được quyết định vào ngày 16 tháng 6 năm 1980. Trong phán quyết 5–4, tòa án đã ra quyết định có lợi cho Chakrabarty. Tòa khẳng định rằng “vi sinh vật sống, do con người tạo ra” là một đối tượng có thể được cấp bằng sáng chế; dưới Mục 101 của điều 35 U.S.C. Vi sinh vật có “quá trình sản xuất” hoặc “các thành phần của hợp chất” nằm trong luật đó.

Quyết định được đưa ra bởi Chánh án Warren E. Burger và sự tham gia của Potter Stewart, Harry Blackmun, William Rehnquist và John Paul Stevens. Justice Burger đã trình bày ý kiến ​​sau đây trước tòa về cách giải thích theo luật định, có tính đến Mục 101 của điều 35 U.S.C, trong đó nêu rõ:

“Bất kỳ ai sáng chế hoặc khám phá ra bất kỳ quy trình mới và hữu ích nào, chế tạo, quy trình sản xuất hoặc thành phần của hợp chất; hoặc bất kỳ cải tiến mới và hữu ích nào của chúng, đều có thể nhận được bằng sáng chế; tùy thuộc vào các điều kiện và yêu cầu của điều luật này.”

Ông nói thêm – Chúng tôi đã cảnh báo rằng các tòa án “không nên xác định các giới hạn và điều kiện của luật liên quan đến bằng sáng chế mà cơ quan lập pháp đã không đưa ra”. (United States v. Dubilier Condenser Corp, 289 U.S. 178 (1933)).

Những luận điểm của các bên

Liên quan đến phạm vi của luật ban đầu, ông viết: “Khi chọn các thuật ngữ mở rộng như “quá trình sản xuất”; và “các thành phần của hợp chất” được sửa đổi một cách toàn diện “bất kỳ”; Quốc hội đã dự đoán rằng hệ thống luật liên quan đến bằng sáng chế sẽ có phạm vi rộng. Phát hiện rằng Quốc hội đã xác định đối tượng được cấp bằng sáng chế là “mọi thứ dưới ánh sáng do con người tạo ra”; ông kết luận: “Đánh giá dưới góc độ này; vi sinh vật của bị cáo rõ ràng đáp ứng các tiêu chí để có thể cấp bằng sáng chế.

Tuyên bố của ông không phải là về một hiện tượng tự nhiên chưa được biết đến cho đến nay. Đó là về một quá trình sản xuất hoặc thành phần phi tự nhiên của vật chất – một sản phẩm của sự tỉ mỉ của con người có tên gọi, đặc điểm và cách sử dụng đặc biệt.” 

-Namneyu-