Trong phần này, chúng ta sẽ cùng điểm lại những vụ kiện liên quan đến quy luật tự nhiên, hiện tượng vật lý và ý tưởng trừu tượng.

O’Reilly v. Morse (SCOTUS 1854)

O’Reilly v. Morse, còn được gọi là “vụ kiện bằng sáng chế điện báo” xoay quanh một quyết định khác do Tòa án Tối cao Hoa Kỳ đưa ra vào năm 1854. Quyết định này có ý nghĩa rất lớn trong việc cải cách luật về điều kiện của bằng sáng; chế liên quan đến người được yêu cầu sáng chế trong lĩnh vực kỹ thuật, máy tính-phần mềm. Đặc biệt, một ý tưởng trừu tượng sẽ không đủ điều kiện cấp bằng sáng chế.

Theo quan điểm của Tòa án, vấn đề mà những nhân viên điện báo phải đối mặt vào đầu thế kỷ 19 được giải thích rõ ràng:

“Trở ngại lớn trong công việc của họ trên thực tế là dòng điện galvanic; dù mạnh lúc đầu, nhưng lại trở nên yếu dần trong quá trình truyền bằng dây điện; và không đủ lực để tạo ra cơ năng sau khi đã được truyền tải qua một khoảng cách lớn. “

Hàng nghìn vôn và dòng điện cao thế được sử dụng để gửi tín hiệu từ Baltimore đến Washington. Vào thời điểm đó, việc làm cho chân ếch ngâm trong nước muôi bị co giật là thành tích lớn của dòng điện-galvanic. Kế hoạch do Samuel Morse đưa ra là kết hợp hai hoặc nhiều dòng điện hoặc dòng điện galvanic. Trong đó pin tự điều tiết để lấn át lực điện từ  giảm dần trong các mạch điện dài. Morse chèn rơle (bộ khuếch tán) trong khoảng cách đủ nhỏ (vào khoảng mỗi 15 đến 20 dặm) để tín hiệu được phục hồi thường xuyên. Có thể lên mức độ ban đầu trước khi tiếng ồn có thể hủy tín hiệu đó.

Khó khăn của nhà sáng chế

Tòa án giải thích rằng trong khi vụ kiện liên quan đến một số vấn đề khác. Bao gồm việc liệu Morse có thực sự là người đầu tiên tạo ra điện báo hay không. Vấn đề có ý nghĩa lâu dài liên quan đến yêu cầu thứ tám của Morse; được chuyển sang một cách truyền thông tin dễ dàng từ bất kỳ khoảng cách khai thác lực điện từ:

“Thứ tám, tôi không muốn tự giới hạn bản thân với sự  chính xác của máy móc; hoặc các bộ phận được giải thích trong các thông số kỹ thuật và yêu cầu ở trên. Nguyên lý của sáng chế này là sử dụng động cơ chạy điện hoặc điện Galvanic, gọi là điện từ; tuy nhiên, chúng được tạo ra để đánh dấu hoặc in các ký tự, dấu hiệu hoặc chữ cái dễ hiểu ở bất kỳ khoảng cách nào, là một ứng dụng mới của nguồn năng lượng mà tôi tự nhận là người sáng chế hoặc là người khám phá đầu tiên.”

Lời giải thích cho sáng chế của Morse được đưa ra bởi Justice Taney; ý kiến đa số của Tòa án là “Ông ấy yêu cầu quyền hạn chế đối với mọi cải tiến. Trong đó động cơ là dòng điện hoặc điện Galvanic. Theo đó việc đánh dấu hoặc in các ký tự, dấu hiệu hoặc chữ cái dễ hiểu từ khoảng cách xa ”.

Ý kiến các bên liên quan

Mặc dù “ việc này đòi hỏi trình độ kỹ năng cơ học rất cao để thực hiện và điều chỉnh công việc hoàn hảo vì những sản phẩm dễ hư hại cần được sử dụng điện báo để xử lý,”. Nhưng Morse không “sáng chế” ra thứ mà ông yêu cầu bảo hộ: “Giáo sư Morse không tiết lộ rằng dòng điện hay điện Galvanic luôn in ở một khoảng cách nhất định; bất kể hình thức cơ khí hoặc máy móc được thiết lập mà nó đi qua là gì ”.

“Tóm lại, ông ấy tuyên bố có quyền lựa chọn sử dụng cách thức và quy trình mà ông ấy không mô tả và thực sự đã không sáng chế ra; và do đó không thể giải thích khi nào ông ấy nhận được bằng sáng chế của mình. Tòa án cho rằng yêu cầu bồi thường quá lớn và không được pháp luật bảo đảm ”.

Khi kết luận yêu cầu thứ 8 của Morse là quá nhiều nên không được bảo hộ bằng sáng chế; Tòa án không chỉ xem xét thực tế rằng Morse đã không sử dụng và cho phép các cách khác để truyền thông tin ở một khoảng cách xa; bằng cách sử dụng lực điện từ, mà liệu yêu cầu bảo hộ sáng chế ở mức độ tổng quát và trừu tượng cao đến mức nó tuyên bố một “ý tưởng” hơn là một ứng dụng thực tế và quy trình triển khai một ý tưởng.

Lab Corp of America v. Metabolite Inc. (SCOTUS 2006) 

LabCorp v. Metabolite, Inc., là một vụ kiện được xét xử bởi Tòa án liên quan đến khả năng cấp bằng sáng chế của các nguyên tắc khoa học mà Tòa án Tối cao Hoa Kỳ đã đồng ý xét xử và sau đó đã bác bỏ vào năm 2006.

Năm 1999, Metabolite đã khởi kiện LabCorp vì vi phạm bằng sáng chế bao gồm xét nghiệm chẩn đoán. Các tuyên bố về bằng sáng chế của Metabolite bao gồm mối tương quan giữa nồng độ homocysteine ​​với vitamin B6 và B12. Một bồi thẩm đoàn đã yêu cầu LabCorp bồi thường 4,7 triệu đô la. Và điều này đã được tòa án liên bang giữ nguyên. Tòa án liên bang tuyên bố thêm rằng; các bác sĩ đã “trực tiếp vi phạm” bằng sáng chế của Metabolite; mỗi khi một thử nghiệm như vậy được yêu cầu và tiến hành. LabCorp cho rằng mối tương quan là một nguyên tắc tự nhiên; và do đó đáng lẽ không bao giờ được cấp bằng sáng chế.

Hành động của tòa án

Tòa án đã bác bỏ vụ kiện. Mặc dù Justice Breyer, Justice Stevens và Justice Souter không đồng tình với quyết định này.  Breyer đã bất đồng ý kiến ​​với tòa án; và trích dẫn nhiều trường hợp khác nhau trong đó các nguyên tắc công nghệ và toán học đã được coi là không đủ điều kiện cấp bằng sáng chế; bao gồm vụ kiện  O’Reilly v. Morse và Gottschalk v. Benson.

Nếu vụ việc đã được xét xử và bằng sáng chế của Metabolite bị vô hiệu; thì điều đó sẽ có ý nghĩa lớn đối với các công ty công nghệ sinh học. Điều này có thể đã vượt xa khả năng cấp bằng sáng chế; về mối tương quan của các dấu ấn sinh học với trạng thái bệnh tật.

Kết quả vụ kiện

Thông báo tóm tắt của Metabolite với tòa án cho rằng; việc bác bỏ bằng sáng chế có thể khiến tất cả các bằng sáng chế thuốc đều bị vô hiệu. Với lý do các nhà sáng chế “chỉ đơn thuần phát hiện ra rằng một số hóa chất nhất định; mà có tương tác với cơ thể con người theo các nguyên lý hóa học”.

Trong vụ Mayo kiện Prometheus, vào năm 2012; Tòa án Tối cao đã đưa ra những điều mà bất đồng với các Thẩm phán. Tuy nhiên, vào năm 2015, điều đó đã làm hủy bỏ tất cả các bằng sáng chế thuốc; với lý do các nhà sáng chế “chỉ đơn thuần phát hiện ra rằng một số hóa chất nhất định tương tác với cơ thể con người theo các nguyên lý hóa học”.

-Namneyu-