Các quốc gia như Mỹ, Trung Quốc và Ấn Độ đều thúc đẩy phát triển đổi mới sáng tạo ở cấp địa phương thông qua việc xây dựng các chỉ số và công cụ đánh giá. Dưới đây là một so sánh về cách các quốc gia này đánh giá đổi mới sáng tạo cấp địa phương và một số thông tin về các chỉ số đổi mới sáng tạo của họ:
Mỹ:
- Mỹ sử dụng Chỉ số Đổi mới Sáng tạo cấp Bang (State Innovation Index – SII) do Bloomberg công bố.
- SII đánh giá các bang của Mỹ theo 6 tiêu chí bao gồm mức độ nghiên cứu và phát triển, năng suất lao động, số cụm công ty trong lĩnh vực công nghệ, số việc làm trong lĩnh vực công nghệ, các cư dân có bằng khoa học – kỹ thuật và số bằng sáng chế.
- Các bang hàng đầu của Mỹ như California và Massachusetts thường xếp đầu bảng trong SII do tập trung vào các trường đại học và hệ thống nghiên cứu.
Trung Quốc:
- Trung Quốc sử dụng Báo cáo Đánh giá Năng lực Đổi mới sáng tạo Địa phương (Local Innovation Capability Assessment Report) do Viện Khoa học và Công nghệ Phát triển Trung Quốc công bố.
- Báo cáo này xem xét nhiều yếu tố theo 5 phương diện: môi trường sáng tạo khoa học – công nghệ, đầu vào và đầu ra hoạt động khoa học công nghệ, mức độ công nghiệp hóa công nghệ cao và đóng góp của lĩnh vực này cho kinh tế – xã hội.
Ấn Độ:
- Ấn Độ sử dụng Chỉ số Đổi mới sáng tạo Ấn Độ (India Innovation Index – III) do Viện Nghiên cứu Chuyển đổi quốc gia Ấn Độ (NITI Aayog) công bố.
- III được tính dựa trên điểm trung bình của 7 trụ cột bao gồm Nhân lực, Đầu tư, Lao động tri thức, Môi trường kinh doanh, Môi trường An toàn – Pháp lý, Thành quả Tri thức và Sức lan tỏa tri thức.
- Ấn Độ chia các địa phương thành 3 nhóm để xếp hạng riêng do sự khác biệt lớn về ngôn ngữ và diện tích.
Tất cả các quốc gia này đều nhấn mạnh vai trò của đổi mới sáng tạo cấp địa phương trong việc thúc đẩy phát triển kinh tế và cạnh tranh toàn cầu. Các chỉ số này giúp chính phủ và các tổ chức có cái nhìn tổng quan về tình hình đổi mới sáng tạo ở cấp địa phương và thiết kế chính sách phù hợp để thúc đẩy phát triển.